- Độ cứng là một thuộc tính cơ bản của vật liệu, thuật ngữ độ cứng phản ánh tính chịu uốn, mài mòn, trầy xước của vật. Cùng với sự phát triển của khoa học vật liệu đã có rất nhiều phương pháp đo độ cứng ra đời như là phương pháp đo độ cứng Brinell, phương pháp đo độ cứng Rockwell, phương pháp đo độ cứng Vickers, phương pháp đo độ cứng Knoop. Bài viết này xin giới thiệu một số phương pháp đo độ cứng thường được biết đến, đặc biệt ứng dụng cho lĩnh vực vật liệu kim loại.
- Phương pháp đo độ cứng theo vết xước được xác định bằng cách so sánh độ cứng của khoáng vật cần biết với mẫu chuẩn, dựa trên tính chất khoáng vật có độ cứng lớn hơn sẽ làm trầy khoáng vật có độ cứng nhỏ hơn, thông thường theo thang độ cứng của Môxơ (F. Mohs; nhà khoáng vật học Đức).
- Thang đo độ cứng Mohs dựa trên mười loại khoáng vật đã có sẵn, ngoại trừ kim cương. Theo đó, vật liệu mền nhất là Tan, vật liệu cứng nhất là kim cương. máy đo độ cứng chất lượng tương đối này mang nhiều tính hạn chế trong thực tiễn sử dụng, không cung cấp được kết quả chính xác và không phù hợp với các loại kim loại, vật liệu hiện đại.
- Độ cứng thang Mohs Khoáng vật
1. Tan (Mg3Si4O10(OH)2)
2. Thạch cao (CaSO4•2H2O)
3. Đá canxit (CaCO3)
4. Đá fluorit (CaF2)
5. Âptit (Ca5(PO4)3(OH-,Cl-,F-))
6. Ôctcla felspat (KAlSi3O8)
7. Thạch Anh (SiO2)
8. Topaz (Al2SiO4(OH-,F-)2)
9. Corundum (Al2O3)
10. Kim cương (C)
Xem thêm:
0 nhận xét:
Đăng nhận xét